<p>Tưởng tượng ra nó: trong tim bạn ngọn lửa đang bùng cháy, và thân thể bạn chẳng là gì khác hơn ngoài vầng hào quang sáng chói quanh ngọn lửa đó; thân thể bạn chỉ là ánh sáng bao quanh ngọn lửa.</p>
<p> </p>
<p align="center"><b>Shiva nói: Tỉnh, ngủ, mơ, biết bạn là ánh sáng.</b></p>
<p> </p>
<p><b>1) Trong khi “tỉnh,” di chuyển, ăn, làm việc, nhớ bản thân bạn là ánh sáng</b>, dường như trong tim bạn một ngọn lửa đang bùng cháy, và thân thể bạn chẳng là gì khác hơn ngoài vầng hào quang quanh ngọn lửa đó. Tưởng tượng ra nó: trong tim bạn ngọn lửa đang bùng cháy, và thân thể bạn chẳng là gì khác hơn ngoài vầng hào quang sáng chói quanh ngọn lửa đó; thân thể bạn chỉ là ánh sáng bao quanh ngọn lửa. Cho phép nó đi sâu vào bên trong tâm trí bạn và tâm thức bạn. Hút nó vào.</p>
<p> </p>
<p>Sẽ mất thời gian đấy, nhưng nếu bạn cứ nghĩ về nó mãi, cứ cảm thấy nó, tưởng tượng về nó, trong một thời kì nào đó, bạn sẽ có thể nhớ nó được cả ngày. Khi tỉnh thức, đi trên phố, bạn là ngọn lửa chuyển động. Lúc ban đầu chẳng ai khác nhận biết về nó, sau ba tháng những người khác cũng sẽ trở nên nhận biết. Chỉ khi những người khác trở nên nhận biết, bạn mới có thể thấy dễ chịu. Đừng nói điều gì cho bất kì ai. Đơn thuần cứ tưởng tượng ngọn lửa, và thân thể bạn chỉ là vầng hào quang quanh nó - không phải là thân thể vật lí mà là thân thể điện, thân ánh sáng. Cứ làm điều đó.</p>
<p><br>
Nếu bạn bền bỉ, trong vòng ba tháng hay quanh quanh cỡ đó, những người khác sẽ trở nên nhận biết rằng cái gì đó đã xảy ra cho bạn. Họ sẽ cảm thấy ánh sáng tinh tế quanh bạn. Khi bạn đến gần họ, họ sẽ cảm thấy hơi ấm khác biệt. Nếu bạn chạm vào họ, họ sẽ cảm thấy cái chạm nóng bỏng. Họ sẽ trở nên nhận biết rằng cái gì đó kì lạ đang xảy ra cho bạn. Đừng nói với ai cả. Khi những người khác trở nên nhận biết, bạn có thể cảm thấy dễ chịu, và thế thì bạn có thể đi vào bước thứ hai, không trước điều đó.</p>
<p><br>
<br>
<b>2) Bước thứ hai là đưa nó vào trong mơ. </b>Bây giờ bạn có thể đưa nó vào trong mơ. Nó đã trở thành thực tại. Bây giờ nó không còn là tưởng tượng nữa. Qua tưởng tượng bạn đã làm lộ ra thực tại. Nó là thực. Mọi thứ đều bao gồm ánh sáng. Bạn là ánh sáng - nhưng chưa nhận biết được về sự kiện này - vì mọi hạt vật chất đều là ánh sáng.<br>
<br>
Các nhà khoa học nói vật chất bao gồm các điện tử; đấy cũng là cùng một thứ cả. Ánh sáng là nguồn gốc của tất cả. Bạn cũng là ánh sáng cô đặc lại: qua tưởng tượng bạn đơn thuần làm lộ ra thực tại. Hút nó vào - và khi bạn đã trở nên tràn ngập với nó, bạn có thể đem nó vào trong giấc mơ, không sớm hơn.<br>
<br>
Thế thì, trong khi chìm vào giấc ngủ, cứ nghĩ về ngọn lửa, cứ thấy nó, cảm thấy bạn là ánh sáng. Nhớ nó... nhớ... nhớ bạn chìm vào giấc ngủ, và việc nhớ vẫn tiếp tục. Ban đầu bạn sẽ bắt đầu có một số giấc mơ trong đó bạn sẽ cảm thấy bạn có ngọn lửa bên trong, rằng bạn là ánh sáng. Dần dần, trong giấc mơ bạn cũng sẽ di chuyển với cùng cảm giác đó. Và một lần nữa cảm giác này đi vào trong các giấc mơ, giấc mơ sẽ bắt đầu biến mất. Sẽ ngày càng ít có giấc mơ hơn và ngày càng ngủ say hơn.</p>
<p><br>
Khi trong giấc mơ, thực tại này được lộ ra - rằng bạn là ánh sáng, ngọn lửa, ngọn lửa bùng cháy - tất cả các giấc mơ sẽ biến mất. Chỉ khi giấc mơ biến mất, bạn mới có thể mang cảm giác này vào trong giấc ngủ, trước đó, chẳng bao giờ có. Bây giờ bạn đang ở cạnh cửa. Khi giấc mơ đã biến mất và bạn nhớ tới chính mình như ngọn lửa, bạn đang ở cánh cửa giấc ngủ. Bây giờ bạn có thể đi vào với cảm giác đó. Và khi bạn đi vào giấc ngủ với cảm giác rằng bạn là ngọn lửa, bạn sẽ nhận biết trong nó - giấc ngủ sẽ xảy ra chỉ cho thân thể, không phải cho bạn.<br>
<br>
Yoga và mật tông chia cuộc sống của tâm trí con người thành ba phần - cuộc sống của tâm trí, nhớ lấy. Họ chia tâm trí thành ba phần: tỉnh, ngủ và mơ. Những điều này không phải là phân chia của tâm thức bạn, đây là phân chia của tâm trí bạn, và tâm thức là cái thứ tư.<br>
<br>
Người ta đã không đặt ra bất kì tên nào cho nó ở phương Đông; họ chỉ đơn thuần gọi nó là cái thứ tư, turiya. Ba cái đầu đều có tên; chúng đều là mây. Chúng có thể được đặt tên - đám mây tỉnh, đám mây ngủ, đám mây mơ. Tất cả chúng đều là những đám mây, và không gian trong đó chúng di chuyển - bầu trời -, không có tên, chỉ đơn thuần bị bỏ lại như cái thứ tư.<br>
<br>
Kĩ thuật này có ích cho bạn vượt ra ngoài ba trạng thái này. Nếu bạn có thể nhận biết rằng bạn là ngọn lửa, là ánh sáng, rằng giấc ngủ không xảy ra cho bạn, bạn là tâm thức. Bạn đang mang nỗ lực tâm thức; bây giờ bạn đang cô đọng quanh ngọn lửa. Thân thể đang ngủ, bạn, không.<br>
<br>
Đây là điều Krishna nói trong Gita: rằng nhà yoga không bao giờ ngủ. Trong khi những người khác ngủ, họ tỉnh thức. Không phải là thân thể họ chưa bao giờ ngủ, thân thể họ vẫn ngủ - nhưng chỉ thân thể thôi. Thân thể cần nghỉ ngơi, tâm thức không cần nghỉ ngơi; vì thân thể là máy móc, tâm thức không phải là máy móc. Thân thể cần nhiên liệu, chúng cần nghỉ ngơi. Đó là lí do tại sao khi chúng được sinh ra, chúng trẻ trung, rồi chúng trở nên già đi, rồi chúng chết. Tâm thức, chẳng bao giờ sinh, chẳng bao giờ già, chẳng bao giờ chết. Nó không cần nhiên liệu, nó không cần nghỉ ngơi. Nó là năng lượng thuần khiết, năng lượng vĩnh hằng bất diệt. Nếu bạn có thể mang hình ảnh này về ngọn lửa và ánh sáng qua cánh cửa của giấc ngủ, bạn sẽ chẳng bao giờ ngủ lại nữa, chỉ có thân thể, vẫn ngủ. Và trong khi thân thể ngủ, bạn sẽ biết nó. Một khi điều này xảy ra, bạn đã trở thành cái thứ tư. Bây giờ việc tỉnh việc mơ và việc ngủ là các bộ phận của tâm trí. Chúng là các bộ phận, còn bạn đã trở thành cái thứ tư - người đã đi qua tất cả chúng và không phải là một trong chúng.<img alt="" border="0" src="http://phamngocquang.com/icons/ecblank.gif"></p>
<p>(Osho)</p>
<p><img src="http://thuvien.songlachinhminh.vn/472584D2003B40A0/89CD3B674DE338B94725851A005E50FD/$File/anh%20sang" style="width: 100%;"></p>
Tưởng tượng ra nó: trong tim bạn ngọn lửa đang bùng cháy, và thân thể bạn chẳng là gì khác hơn ngoài vầng hào quang sáng chói quanh ngọn lửa đó; thân thể bạn chỉ là ánh sáng bao quanh ngọn lửa.
Shiva nói: Tỉnh, ngủ, mơ, biết bạn là ánh sáng.
1) Trong khi “tỉnh,” di chuyển, ăn, làm việc, nhớ bản thân bạn là ánh sáng, dường như trong tim bạn một ngọn lửa đang bùng cháy, và thân thể bạn chẳng là gì khác hơn ngoài vầng hào quang quanh ngọn lửa đó. Tưởng tượng ra nó: trong tim bạn ngọn lửa đang bùng cháy, và thân thể bạn chẳng là gì khác hơn ngoài vầng hào quang sáng chói quanh ngọn lửa đó; thân thể bạn chỉ là ánh sáng bao quanh ngọn lửa. Cho phép nó đi sâu vào bên trong tâm trí bạn và tâm thức bạn. Hút nó vào.
Sẽ mất thời gian đấy, nhưng nếu bạn cứ nghĩ về nó mãi, cứ cảm thấy nó, tưởng tượng về nó, trong một thời kì nào đó, bạn sẽ có thể nhớ nó được cả ngày. Khi tỉnh thức, đi trên phố, bạn là ngọn lửa chuyển động. Lúc ban đầu chẳng ai khác nhận biết về nó, sau ba tháng những người khác cũng sẽ trở nên nhận biết. Chỉ khi những người khác trở nên nhận biết, bạn mới có thể thấy dễ chịu. Đừng nói điều gì cho bất kì ai. Đơn thuần cứ tưởng tượng ngọn lửa, và thân thể bạn chỉ là vầng hào quang quanh nó - không phải là thân thể vật lí mà là thân thể điện, thân ánh sáng. Cứ làm điều đó.
Nếu bạn bền bỉ, trong vòng ba tháng hay quanh quanh cỡ đó, những người khác sẽ trở nên nhận biết rằng cái gì đó đã xảy ra cho bạn. Họ sẽ cảm thấy ánh sáng tinh tế quanh bạn. Khi bạn đến gần họ, họ sẽ cảm thấy hơi ấm khác biệt. Nếu bạn chạm vào họ, họ sẽ cảm thấy cái chạm nóng bỏng. Họ sẽ trở nên nhận biết rằng cái gì đó kì lạ đang xảy ra cho bạn. Đừng nói với ai cả. Khi những người khác trở nên nhận biết, bạn có thể cảm thấy dễ chịu, và thế thì bạn có thể đi vào bước thứ hai, không trước điều đó.
2) Bước thứ hai là đưa nó vào trong mơ. Bây giờ bạn có thể đưa nó vào trong mơ. Nó đã trở thành thực tại. Bây giờ nó không còn là tưởng tượng nữa. Qua tưởng tượng bạn đã làm lộ ra thực tại. Nó là thực. Mọi thứ đều bao gồm ánh sáng. Bạn là ánh sáng - nhưng chưa nhận biết được về sự kiện này - vì mọi hạt vật chất đều là ánh sáng.
Các nhà khoa học nói vật chất bao gồm các điện tử; đấy cũng là cùng một thứ cả. Ánh sáng là nguồn gốc của tất cả. Bạn cũng là ánh sáng cô đặc lại: qua tưởng tượng bạn đơn thuần làm lộ ra thực tại. Hút nó vào - và khi bạn đã trở nên tràn ngập với nó, bạn có thể đem nó vào trong giấc mơ, không sớm hơn.
Thế thì, trong khi chìm vào giấc ngủ, cứ nghĩ về ngọn lửa, cứ thấy nó, cảm thấy bạn là ánh sáng. Nhớ nó... nhớ... nhớ bạn chìm vào giấc ngủ, và việc nhớ vẫn tiếp tục. Ban đầu bạn sẽ bắt đầu có một số giấc mơ trong đó bạn sẽ cảm thấy bạn có ngọn lửa bên trong, rằng bạn là ánh sáng. Dần dần, trong giấc mơ bạn cũng sẽ di chuyển với cùng cảm giác đó. Và một lần nữa cảm giác này đi vào trong các giấc mơ, giấc mơ sẽ bắt đầu biến mất. Sẽ ngày càng ít có giấc mơ hơn và ngày càng ngủ say hơn.
Khi trong giấc mơ, thực tại này được lộ ra - rằng bạn là ánh sáng, ngọn lửa, ngọn lửa bùng cháy - tất cả các giấc mơ sẽ biến mất. Chỉ khi giấc mơ biến mất, bạn mới có thể mang cảm giác này vào trong giấc ngủ, trước đó, chẳng bao giờ có. Bây giờ bạn đang ở cạnh cửa. Khi giấc mơ đã biến mất và bạn nhớ tới chính mình như ngọn lửa, bạn đang ở cánh cửa giấc ngủ. Bây giờ bạn có thể đi vào với cảm giác đó. Và khi bạn đi vào giấc ngủ với cảm giác rằng bạn là ngọn lửa, bạn sẽ nhận biết trong nó - giấc ngủ sẽ xảy ra chỉ cho thân thể, không phải cho bạn.
Yoga và mật tông chia cuộc sống của tâm trí con người thành ba phần - cuộc sống của tâm trí, nhớ lấy. Họ chia tâm trí thành ba phần: tỉnh, ngủ và mơ. Những điều này không phải là phân chia của tâm thức bạn, đây là phân chia của tâm trí bạn, và tâm thức là cái thứ tư.
Người ta đã không đặt ra bất kì tên nào cho nó ở phương Đông; họ chỉ đơn thuần gọi nó là cái thứ tư, turiya. Ba cái đầu đều có tên; chúng đều là mây. Chúng có thể được đặt tên - đám mây tỉnh, đám mây ngủ, đám mây mơ. Tất cả chúng đều là những đám mây, và không gian trong đó chúng di chuyển - bầu trời -, không có tên, chỉ đơn thuần bị bỏ lại như cái thứ tư.
Kĩ thuật này có ích cho bạn vượt ra ngoài ba trạng thái này. Nếu bạn có thể nhận biết rằng bạn là ngọn lửa, là ánh sáng, rằng giấc ngủ không xảy ra cho bạn, bạn là tâm thức. Bạn đang mang nỗ lực tâm thức; bây giờ bạn đang cô đọng quanh ngọn lửa. Thân thể đang ngủ, bạn, không.
Đây là điều Krishna nói trong Gita: rằng nhà yoga không bao giờ ngủ. Trong khi những người khác ngủ, họ tỉnh thức. Không phải là thân thể họ chưa bao giờ ngủ, thân thể họ vẫn ngủ - nhưng chỉ thân thể thôi. Thân thể cần nghỉ ngơi, tâm thức không cần nghỉ ngơi; vì thân thể là máy móc, tâm thức không phải là máy móc. Thân thể cần nhiên liệu, chúng cần nghỉ ngơi. Đó là lí do tại sao khi chúng được sinh ra, chúng trẻ trung, rồi chúng trở nên già đi, rồi chúng chết. Tâm thức, chẳng bao giờ sinh, chẳng bao giờ già, chẳng bao giờ chết. Nó không cần nhiên liệu, nó không cần nghỉ ngơi. Nó là năng lượng thuần khiết, năng lượng vĩnh hằng bất diệt. Nếu bạn có thể mang hình ảnh này về ngọn lửa và ánh sáng qua cánh cửa của giấc ngủ, bạn sẽ chẳng bao giờ ngủ lại nữa, chỉ có thân thể, vẫn ngủ. Và trong khi thân thể ngủ, bạn sẽ biết nó. Một khi điều này xảy ra, bạn đã trở thành cái thứ tư. Bây giờ việc tỉnh việc mơ và việc ngủ là các bộ phận của tâm trí. Chúng là các bộ phận, còn bạn đã trở thành cái thứ tư - người đã đi qua tất cả chúng và không phải là một trong chúng.
|