Tôi có quen một nghệ sĩ người Hungary- Istvan Sky, ông này khá nổi tiếng với dòng nhạc chữa lành, làm người nghe trở nên vui vẻ, lâng lâng, quên hết mọi ưu phiền.
Có lần ông ý nói rằng, nghệ sĩ có 2 loại người. Một là, người thông qua tác phẩm để thể hiện bản thân mình - thể hiện tâm tư, suy nghĩ, trăn trở, tình cảm, ý tưởng của mình. Loại thứ hai, là người luôn tìm cách kết nối với thượng đế, rồi để năng lượng đó chảy qua mình biến thành các tác phẩm nghệ thuật. Ông ý nói rằng, mình là loại người thứ hai.
Đúng là nhạc của ông rất tuôn chảy. Khi tiếng hát và âm nhạc của ông vang lên, mà rất nhiều khi chỉ là tiếng đàn và những âm thanh từ vòm họng không thành bất cứ một ngôn ngữ cụ thể nào, nhưng rất vang vọng như thể là tiếng của Đất Trời, làm lay động lòng người. Một người dù buồn phiền đến đâu, sau khi nghe nhạc của ông cũng trở nên nhẹ nhõm và vui vẻ hơn rất nhiều. Trẻ nhỏ cũng thích nghe, và rất dễ ru chúng ngủ bằng những âm thanh này.
Nhưng thực ra thì tôi thấy, không chỉ là người nghệ sĩ mà bất cứ người nào đang làm việc gì cũng chia làm hai loại người như vậy.
Tôi là người hay viết lách, cũng từng làm báo, cũng từng làm truyền thông. Ở loại hình hoạt động này, hai loại người này cũng thể hiện rất rõ. Và cứ từ bản thân mình suy ra, tôi cũng từng là cả hai loại người. Nên bây giờ, đọc bất kỳ bài viết của ai, tôi cũng gần như biết ngay họ đang viết kiểu một hay kiểu hai, thậm chí đoạn nào kiểu một, đoạn nào kiểu hai trong cùng một bài viết. Khi viết bằng cách thứ hai, bài viết sống động, có điều gì đó mới mẻ dễ thuyết phục người đọc hơn. Và viết cũng rất nhanh nữa.
Một người nội trợ khi nấu ăn, hai loại người này cũng thể hiện rất rõ. Người loại một, rất theo công thức, tỷ lệ. Người thứ hai, họ cứ như người nghệ sĩ, trong tủ lạnh có gì là lôi ra nấu, không có công thức gì cả, trông họ nấu ăn như múa, đặc biệt là tôi còn thấy khi nấu họ còn chả buồn nếm, vậy là món ăn của họ vẫn vừa và ngon, nó lại còn có thêm vị của tình yêu và hạnh phúc nữa.
Một người mẹ cũng vậy. Người một nghĩ phải dạy con cái này, phải dạy con cái kia, và họ lên kế hoạch, và họ gò ép con… Người thứ hai, thì họ chỉ đơn giản sống là chính mình, yêu thương con, tôn trọng con, nếu có điều gì họ cần nghiêm khắc, thì có lẽ chỉ là khi đứa con vượt qua ranh giới của sự thiện ác, làm điều gì ác…
Và tôi nghĩ là không chỉ có mấy ví dụ mà tôi vừa nêu, nghề nào cũng có hai loại người như vậy. Bạn thử từ góc độ nghề nghiệp của mình suy ngẫm xem có đúng không? Doanh nhân thì hai loại người đó thể hiện thế nào? Nhà khoa học thì hai loại người đó thể hiện thế nào? …
Loại người thứ hai, không chỉ đơn thuần là kết nối với thượng đế/tạo hóa và để dòng chảy năng lượng đó chảy qua mình, mà còn là người nghe được tiếng lòng mình. Đôi khi thông điệp không đổ xuống mà như từ lòng mình phát ra vậy, khi bạn lắng nghe thật kỹ.
Mà cũng đúng thôi, con người là tiểu vũ trụ, vậy tiếng lòng mình và thượng đế có lẽ cũng là một. Và tôi gọi loại người đó là người nghe được nhịp điệu của cuộc sống và hòa mình vào nhịp điệu đó! Trong dòng chảy đó, mọi hành động của họ không chỉ vì bản thân mà còn vì cả cái chung, cái toàn bộ. Và cuộc sống của họ vì thế mà trở nên hài hòa, và thế giới xung quanh họ cũng vì thế mà trở nên hài hòa!
Một bản nhạc của Istvan Sky: https://www.youtube.com/watch?v=B5WbSrorUyI
Ảnh: Tôi và những người bạn trong buổi hòa nhạc của Istvan Sky
Ngày: 22/2/2020 - đăng bởi: QuangPN